Mùng 2 Tết, một người bạn vô cùng vui mừng khi Bs đến nhà chơi, bạn ấy muốn uống 10 chén để cho trọn nghĩa vẹn tình. Cảm nhận được tình cảm bạn ấy, tuy nhiên Bs chỉ nâng chén chúc nhau đầu xuân & từ chối “giao lưu” hết 10 chén. Nắm thật chặt tay người bạn, Bs có nói “Tình cảm quý mến dành cho nhau sẽ không thay đổi, vậy nên dù uống 1 chén, 10 chén hay không uống chén nào thì tình bạn của chúng ta vẫn luôn là như vậy”. Dường như bạn hiểu những gì Bs nói, để rồi sau đó là những chén trà câu chuyện vui xuân năm mới. Chén rượu đầy, bữa tiệc say không làm nên một tình bạn lớn, không tạo nên một người đàn ông đàng hoàng, phải không anh chị?
Cũng ngày mùng 2 Tết, Bs tổ chức buổi mừng tuổi sách cho trẻ em trong xã, các cháu vô cùng háo hức đến tham dự, đi cùng các cháu hầu hết là những người mẹ, những ông bố rất hiếm hoi. Mẹ các cháu cũng vui mừng và chờ mong không kém các con. Mang đến cho các cháu những cuốn sách ý nghĩa, nhìn khuôn mặt rạng rỡ của trẻ và những người mẹ, Bs vô cùng hạnh phúc. Gặp bên lề buổi lễ, một người mẹ tâm sự rằng đây là hoạt động ý nghĩa nhất dành cho trẻ em trong dịp tết ở xã ta, và chị rất biết ơn Bs vì điều đó. Những ngày tết, những ông bố chỉ lo chạy ngược xuôi đây đó chúc tết và tụ tập, gần như con trẻ không có lấy một hoạt động ý nghĩa nào, thậm chí các cháu chỉ biết theo chân cha mẹ tham gia tiệc rượu này đến buổi liên hoan khác, để con trẻ sớm tiếp xúc với những hình ảnh đó, thực sự vô cùng nguy hiểm. Cách đây 20 năm, hầu hết các xóm làng chỉ có một vài người uống rượu, nhưng bây giờ, cả xã phường chắc chỉ còn lại vài ba người đàn ông…không uống rượu. Đấy là “hình ảnh” chung của rất nhiều xã phường trải khắp đất nước mình, phải không anh chị?
Trưa mùng 3 Tết khi đang tham gia giao thông, Bs chứng kiến một bác tầm 50 tuổi chạy xe máy ngược chiều làn đường bên kia. Xe loạng choạng từ xa rồi càng đến gần càng mất kiểm soát, rồi bác ấy tự ngã đánh rầm xuống đường, người bác mềm nhũn nằm vắt qua lan can rồi từ từ rơi xuống mặt đường bên phía Bs đang chạy xe, khuôn mặt bác tái mét. May mắn đang giờ trưa nên ít phương tiện đi lại, nếu không chắc tết này là tết cuối của bác. Chuyện thật mà như bịa, anh chị ạ.
Mùng 4 Tết gia đình Bs chạy xe ra Hà Nội, khi đến Quỳnh Lưu, một xe máy lao vút trong ngõ ra rồi gần như dừng khựng giữa đường, khi dừng chờ xe máy rời đi Bs mới quan sát kỹ. Trên xe máy có 4 người, một cháu nhỏ ngồi trước, cầm tay ga là anh chồng tầm 40 tuồi, mặt đỏ tái và đầu ngắc ngư, cầm vô lăng nhưng chân trụ còn không vững, người vợ ngồi sau ôm cháu bé hơn. Cả 4 đều không đội mũ bảo hiểm. A chồng nhìn Bs tỏ vẻ đắc ý vì “bắt được” ô tô dừng lại nhường đường, rồi anh lại loạng choạng rồ ga chở vợ con vút đi trong buổi chiều nhá nhem. Cũng chẳng biết quãng đường tiếp theo anh ấy cùng gia đình sẽ….đi đâu về đâu. Bs lo lắng cho người vợ cùng hai cháu bé ngồi trên xe và cả thấy thương cho anh ấy, chắc cũng vì hiểu biết cuộc đời quá ít trong khi lại uống rượu quá nhiều. Nếu không, cuộc đời đâu nên nỗi.
Tối mùng 4 dừng chân nghỉ mum tối ở Thanh Hoá, Bs giật mình khi tiếng còi xe cấp cứu rú inh ỏi, chiếc xe cứu thương lướt nhanh qua trước mặt hướng về Hà Nội. Thoáng nhìn qua khung cửa phía sau, hình ảnh người đàn ông trung tuổi đang cúi mặt tựa đầu vào thành cửa kính. Bs biết, vậy là lại một tết buồn đến với gia đình ông…
Đêm mùng 5, Bs đến viện vì một người quen bị tai nạn giao thông. Bước vào khu vực cấp cứu, bệnh nhân nằm la liệt trên cáng, tiếng khóc nấc nghe thắt lòng. Bước ra ngoài, xe cấp cứu chen chúc sân viện, hình ảnh xót xa vô cùng…
Xin hãy dừng lại, các anh ạ. Tiệc rượu trên đất nước mình đã đi quá xa rồi..
————
Bài này Bs viết Tết 2019, Anh Chị thấy giờ còn giá trị ko ạ?